"Tôi có thể thấy 2 viên gạch xấu xí kia, nhưng tôi còn thấy 998 viên gạch hoàn hảo ...!" - một câu chuyện trích từ sách "Ai Đổ Đống Rác Ở Đây?" của Thiền sư Ajahn Brahm.
Sau khi mua đất xây dựng tu viện năm 1983, chúng tôi cháy túi thậm chí còn bị nợ. Những tu sĩ nghèo như chúng tôi không có đủ tiền để thuê người xây dựng. Thế là tôi - trước đây là nhà vật lý lý thuyết và giáo viên trường trung học - bất đắc dĩ phải học xây dựng. Việc xây nhưng trông có vẻ dễ, nhưng thực tế khi đặt gạch, tôi vỗ góc này, thì góc kia liền nhô lên, tôi muốn nó thẳng hàng, thì những viên khác lại lệch khỏi hàng. Bạn thử mà xem!
Là tu sĩ tôi có đủ sự kiên nhẫn và thừa thời gian cần thiết. Dù mất khá nhiều thời gian, nhưng cuối cùng bức tường cũng hoàn thành, thật hoàn hảo. Nhưng, ôi, không ! - tôi đã bỏ sót hai viên, nó khác với xung quanh, nó nghiêng một góc trong thật thảm hại. Chúng làm xấu cả bức tường. Chúng phá hỏng nó.
Thế nhưng trụ trì lại nói không, cứ để yên bức tường như vậy. Tôi không hiểu nhưng vẫn nghe theo, nhưng tôi luôn tránh đưa những vị khách tới đây. Tôi không thích ai nhìn thấy nó. Rồi một ngày, nhận thức của tôi thay đổi.
Ngày hôm đó, vô tình một vị khách đã nhìn thấy nó và nói: " Bức tường đẹp đấy "
Tôi không tin, cứ ngỡ nghe lầm mà hỏi lại, nhưng sau những gì ông ấy nói, đã thay đổi toàn bộ cái nhìn của tôi về bức tường, thậm chí cuộc sống.
Tôi sững sờ. Lần đầu tiên trong hơn ba tháng, tôi có thể nhìn thấy những viên gạch khác. Những viên gạch xung quanh, những viên gạch hoàn hảo, so với hai viên gạch xấu ấy những viên gạch tốt lại chiếm nhiều hơn. Trước đây, tôi chỉ tập trung vào sai lầm, tôi mù lòa trước mọi thứ. Tôi từng muốn phá hủy bức tường ấy. Nhưng nhiều năm sau, bức tường vẫn ở đó, nhưng tôi đã quên mất hai viên gạch xấu nằm ở đâu. Thật sự tôi không còn thấy những sai lầm ấy nữa.
Bao người sai lầm, kết thúc mối quan hệ, hay thậm chí tự ti về bản thân, chỉ vì tất cả những gì họ thấy là "hai viên gạch xấu"? Ai cũng có những viên gạch xấu của bản thân, hãy để những khiếm khuyết ấy trở thành "điểm độc đáo". Bởi vì, những viên gạch hoàn hảo trong mỗi người vẫn tồn tại. Một khi chúng ta thấy được, mọi thứ sẽ không quá tệ - miễn là bạn ngừng chăm chú vào chúng.
Trích: Ai Đổ Đống Rác Ở Đây ?
Thiền sư Ajahn Brahm