Chúng tôi vào một quán café, thấy có hai vị khách đến quầy gọi: "5 cà phê! 2 cho chúng tôi và 3 "treo". Họ trả tiền cho cả 5 cốc, nhưng chỉ thấy người ta mang ra hai cốc.
Tôi hỏi người phục vụ, cà phê "treo" là gì, anh ta nói tôi hãy chờ một chút sẽ rõ.
Sau đó khách đến uống cà phê khá đông. Hai cô gái đặt cà phê và trả tiền bình thường. Ba chàng trai trả tiền 7 cà phê, nhưng họ chỉ dùng có ba cốc.
Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện thì thấy có một người dáng vẻ nghèo khổ bước vào tiệm, ông ta rụt rè bước đến quầy và hỏi, có cà phê "treo" cho ông không.
Người ta trả tiền trước những xuất ăn hoặc những cốc cà phê "treo" cho những người nghèo khó không có tiền mua.
Thế giới hãy còn rất nhiều người tốt. Và việc làm này tặng cho chúng ta niềm hy vọng!
Nguồn: Nụ cười Do Thái
"Cà phê treo"
Trong bối cảnh kinh tế khó khăn và nghèo đói gia tăng ở các nước châu Âu vào đầu thế kỷ 20, tại thành phố Naples của Ý đã hình thành một truyền thống tốt đẹp cho đến ngày nay - được gọi là caffè sospeso - "cà phê treo": ở đó, khách hàng có thể trả tiền trước để mời một người xa lạ (thường sẽ không đủ tiền mua) một tách cà phê.
“Đó là một truyền thống chứa đựng sự khiêm nhường tử tế,” anh nhớ lại. "Một người gặp may mắn khi bước vào quán và gọi một cốc cà phê, anh ta không chỉ trả một mà cho hai cốc, như lời mời đến những người kém may mắn hơn có thể cùng uống một tách cà phê miễn phí."
Nhân viên pha chế sẽ ghi lại, và khi ai đó ghé đầu vào cửa quán cà phê và hỏi, "Có còn café treo không?" nhân viên pha chế sẽ gật đầu và phục vụ anh ta một tách cà phê ... miễn phí.
Đó là một cách thanh lịch để thể hiện sự hào phóng: một hành động từ thiện mà trong đó người cho và người nhận không bao giờ gặp nhau, người cho không phải khoe khoang và người nhận không phải thể hiện lòng biết ơn hoặc trả ơn trực tiếp.
Mô hình café này đã sớm lan tỏa đến nhiều quốc gia khác trên thế giới, như Anh, Ireland, Hungary đến Úc và Canada… Ở Pháp, một số quán cà phê hiện sẽ mang logo "cafe en attente" ("cà phê chờ").